[Viết trên cát]
Tôi và chồng bên nhau sáu mươi ba năm. Chúng tôi đã cùng nhau trãi qua những thăng trầm cuộc sống, cả sự hạnh phúc và khó khăn. Bản thân tôi thì thích nghĩ về điều tốt hơn là xấu. Chúng tôi không có con, nhưng cuộc hôn nhân của chúng tôi vẫn hạnh phúc cho đến khi anh ấy qua đời.
Tôi rất chắc rằng anh ấy sẽ hiểu tại sao tôi lại đặt bốn đồng xu vào mắt anh ấy thay vì hai đồng tiền khi chôn anh ấy. Chúng tôi đã biết nhau quá rõ mà. Một người đàn bà góa chồng 96 tuổi không con và không có nhiều người thân trên thế giới này nữa. Tôi đã tin rằng anh ấy sẽ đợi.
Nhưng tôi chỉ đang ở một mình, dùng ngón tay vẽ nghoệch ngoạc bên bờ cát sông Styx…
Ở đây không có mặt trời hay tiếng động nào... và ít ra thì cũng không có cơn gió nào thổi bay những gì tôi vẽ. Người Lái Đò sẽ là bạn đồng hành của tôi, dù tôi không có tiền để trả cho anh ta.
Khi bạn đến, nếu thấy tôi đã rời khỏi nơi này, hãy tin rằng Người lái đò là người nhân từ. Còn nếu như tôi vẫn ở đây, thì làm ơn hãy thương hại một người phụ nữ tội nghiệp này. Vì Người Lái Đò đã không làm vậy.
** Người phụ nữ đã đưa tiền vé gấp đôi cho chồng mình vì bà không còn người thân để để tiền vé cho bản thân. Bà tin rằng chồng bà hiểu và sẽ đợi bà cùng qua sông. Tuy nhiên, chồng bà đã không đợi, anh ta đã đi qua Styx với tiền vé của mình và mang phần của bà theo. Vì vậy, người phụ nữ có thể bị mắc kẹt vĩnh viễn ở phía bên trái của sông Styx**
IIIGroup dịch và biên tập
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét